Trở về thời điểm 5 năm trước, Movado bắt đầu lặng lẽ chuyển giao bộ sưu tập đồng hồ Movado Museum Classic mới cho các nhà bán lẻ của mình. Mẫu đồng hồ tại thời điểm đó là bản sửa đổi nhỏ dựa trên BST Movado Museum nguyên bản, đã xuất hiện từ tận thượng nguồn của dòng sông lịch sử thương hiệu.
Xa hơn nữa, đầu những năm 2000, sự phổ biến rõ ràng trong những năm trước của Movado Museum dường như dần dần lắng xuống, nhường chỗ cho một loạt các kiểu đồng hồ khác hiện đại và mới mẻ hơn. Sự thay đổi này đã xảy ra mà không có dự báo trước, và một điều đáng tiếc là không có quá nhiều người để ý đến điều này, đặc biệt là tại Việt Nam. Tất nhiên là Movado sẽ không bao giờ ngừng việc sản xuất đồng hồ Movado Museum, và thực tế là trong nhiều thập kỷ qua, đã có khá nhiều thiết kế của những bộ sưu tập khác dựa trên phong cách của Movado Museum.
Kỳ thực, không có bộ sưu tập đồng hồ hiện đại nào lấy cảm hứng từ Movado Museum mà thực sự đạt được sự hoàn mỹ hay thành công bằng ý tưởng thiết kế ban đầu được tạo ra bởi Nathan George Horwitt – một người nhập cư Mỹ gốc Do Thái. Qua Movado Museum Dial Classic, chúng ta thấy một sự hồi sinh tương đối thuần túy với chủ đề cốt lõi đã làm cho những chiếc đồng hồ vốn đã phổ biến trong những năm 1990. Vậy điều gì đã làm nên lịch sử và sức ảnh hưởng của Movado Museum trong quá khứ?
Tương tự như hầu hết các câu chuyện thành công về thiết kế, đằng sau chiếc đồng hồ Movado Museum Dial Classic cũng tồn tại một đoan khúc chiết không đặc biệt huy hoàng đối với George George Horwitt. Là một nhà thiết kế công nghiệp tài năng và sâu sắc, Horwitt đã dành phần lớn đời mình để tạo ra các tác phẩm mà ông đã cố gắng bán cho các công ty lớn, trong đó Movado Museum chính là nỗ lực cuối cùng.
Lịch sử ghi chép lại rằng chiếc đồng hồ Movado Museum ban đầu được Horwitt tạo ra vào năm 1947 và trong vòng một năm, mô hình đầu tiên được sản xuất như một chiếc đồng hồ thực sự – tuy nhiên, nó không được sự cho phép của Horwitt. Đây là lúc mà lịch sử trở nên hơi mờ nhạt và cũng là thời điểm khá khó khăn cho Horwitt bắt tay vào công việc mà ngày nay đã góp phần vào sự nổi danh của ông. Horwitt đã từng treo bán các thiết kế đồng hồ của mình cho các công ty khác nhau, nhưng ông không tìm thấy nhiều sự quan tâm. Vào thời điểm đó, phần lớn các nhà sản xuất chỉ chú trọng đến tính năng thay vì thiết kế mặt số của đồng hồ.
Tuy nhiên, có vẻ như sau đó Zenith Movado (một công ty Mỹ) đã sản xuất đồng hồ Movado Museum Dial không chính thức mà không có sự cho phép, tín nhiệm hoặc bồi thường cho Nathan George Horwitt. Những chiếc đồng hồ không chính thức này bắt đầu được sản xuất vào cuối những năm 1940 cho đến cuối những năm 1950. Và cũng trong thời điểm đó, cuộc chiến pháp lý lâu dài và khó khăn để Horwitt được hưởng quyền lợi từ thiết kế của ông đã diễn ra. Hơn nữa, tên tuổi của Movado Museum Classic đã không thực sự xuất hiện cho đến sau này.
Người ta cho rằng Horwitt đã có thể sản xuất 3 trong số những chiếc đồng hồ với thiết kế ban đầu của mình thông qua một cá nhân ủy quyền vào giữa những năm 1950. Gần một thập kỷ sau khi thiết kế đầu tiên của ông ra đời, ông vẫn đang cố gắng kiếm tiền từ nó. Cảm hứng của Horwitt cho mặt số đồng hồ theo phong cách Bauhaus là loại bỏ càng nhiều yếu tố không cần thiết càng tốt và tập trung vào yếu tố cốt lõi của thời gian – chính là Mặt Trời. Trên thực thế, chấm tròn ở vị trí 12 giờ trên mặt số đồng hồ tượng trưng cho Mặt Trời, theo nhiều cách nhìn khác nhau, thiết kế này sẽ đưa chiếc đồng hồ đến gần hơn với nghệ thuật. Vào giữa những năm 1950, Horwitt cuối cùng đã có thể nhận bằng sáng chế về thiết kế mà ông xứng đáng đạt được.
Vào khoảng năm 1955-1956, Nathan George Horwitt được cho là đã tiếp cận Vacheron & Constantin-LeCoultre Clock Inc. để họ sản xuất ba chiếc đồng hồ cho ông ấy với mặt số của mình. Số phận của ba chiếc đồng hồ này thật thú vị. Bản thân Horwitt đã giữ một trong số chúng để sử dụng cá nhân, một chiếc đã được bán cho Bảo tàng Brooklyn (vẫn tiếp tục sở hữu nó, mặc dù chiếc đồng hồ này hiện không được trưng bày) và chiếc cuối cùng được bán cho Bảo tàng Hiện đại đô thị New York Nghệ thuật (MoMA) tại thành phố New York vào năm 1959. Việc bán những chiếc đồng hồ này cho các viện bảo tàng và thực tế là MoMA đã sản xuất các phiên bản đồng hồ treo tường của thiết kế là phát súng bắt đầu cho đường đua tên tuổi của Movado Museum.
Vào những năm 1960, Movado Museum Dial trở nên rất phổ biến, xuất hiện ở cả đồng hồ treo tường và đồng hồ để bàn. Sản xuất được thực hiện bởi Herman Miller – nhà sản xuất đồ nội thất nổi tiếng. Trong áp phích quảng cáo, bạn có thể thấy rằng đồng hồ Herman Miller chỉ ra một vài điều thú vị. Đầu tiên, vào thời điểm đó, thiết kế của đồng hồ được coi là lạ – nhưng vẫn đẹp một cách dễ chịu. Điều đó là rõ ràng từ tuyên bố của “Odd Ball”. Thứ hai, rằng trong các quảng cáo của họ, Herman Miller đã thừa nhận cả Nathan George Horwitt cũng như bộ sưu tập thiết kế của thành phố Cameron của MoMA. Tôi nghĩ vấn đề này rất quan trọng, vì thực tế là vào thời điểm đó trong những năm 1960, các hồ sơ thu thập dường như đều chỉ ra rằng Movado tiếp tục sản xuất các phiên bản đồng hồ đeo tay của Movado Museum.
Rõ ràng là mãi đến năm 1975, Nathan George Horwitt và Movado mới giải quyết được mâu thuẫn sau nhiều năm đàm phán và kiện tụng. Sau tất cả, Horwitt đã nhận được một khoản tiền chỉ $ 29.000 từ Movado để giải quyết vụ kiện và dường như cho phép Movado tiếp tục sản xuất đồng hồ mặt số Museum. Điều này tiếp tục vào những năm 1980, nhưng đến tận sau cái chết của Horwitt vào năm 1990, Movado mới thực sự bắt đầu sản xuất đồng hồ Museum Dial với số lượng lớn. Nhiều người đã đặt ra câu hỏi: dựa trên thực tế này, liệu Movado có phải cố tình chờ Horwitt khuất bóng mới nỗ lực phát triển và đưa Movado Museum trở nên thành công trên con đường không có cha đẻ của nó?
Có nhiều sự thật ngoài kia về lịch sử đồng hồ Movado Museum Dial, và việc tổng hợp lại tất cả thực sự rất khó khăn, do một số thông tin mâu thuẫn tồn tại. Một số quan điểm nhất định đã khiến Movado trông tệ hơn những hãng khác, kể về câu chuyện sản xuất đồng hồ không chính thức. Và “thực tế” như thế nào thì tùy thuộc vào nguồn tìm hiểu và lòng tin của bạn. Chúng tôi sẽ không đề cập đến việc bên nào là người chiến thắng hay kẻ thua cuộc, nhưng thực tế là vào năm 1975, Movado đã có ít nhất một số quyền chính thức để sản xuất đồng hồ. Sau đó, vào đầu những năm 1990, việc sản xuất và cung cấp đồng hồ Museum Dial số lượng lớn thực sự cất cánh, và bản thân Nathan George Horwitt đã kiếm được một khoản tiền cho thiết kế nổi tiếng nhất của mình.
Tại sao đồng hồ Museum Dial lại hoạt động tốt như vậy vào những năm 1990 – thời đại mà việc sử dụng đồng hồ kỹ thuật số luôn ở mức cao và khi người tiêu dùng bắt đầu đeo đồng hồ ít hơn? Vì Movado Museum Dial là gương mặt “trẻ trung”, bởi phong cách và cảm xúc so với tiện ích tuyệt đối. Tôi đã từng thấy Movado Museum trên cổ tay của rất nhiều người và luôn nghĩ rằng nó trông thực sự rất đẹp, mặc dù có lúc tôi tự hỏi nó xem giờ chính xác thế nào được? Thiết nghĩa ở thời đại đó, nơi mà con người bắt đầu có những nguồn thời gian khác ngoài đồng hồ đeo tay, kiểu dáng và thiết kế bắt đầu trở nên quan trọng hơn giá trị tuyệt đối của việc đeo đồng hồ. Vào những năm 2000, khái niệm này càng trở nên rõ rệt hơn, khi những chiếc đồng hồ bắt đầu nhanh chóng chiếm lĩnh sự chú ý của thế giới xa xỉ.
Một số lý do có thể khiến mức độ phổ biến của đồng hồ Movado Museum Dial vào đầu những năm 2000 bị giảm xuống là do nó đi ngược lại thị hiếu mới nổi. Bao gồm cả việc nam giới bắt đầu ưa chuộng những chiếc đồng hồ thể thao mặt to, nhiều tính năng hơn là một chiếc đồng hồ thanh lịch có mặt số nhỏ. Ngoài ra, hầu hết các mẫu đồng hồ Movado Museum đều có bộ máy quartz (máy pin thạch anh), trong khi thời điểm đó, người ta lại có xu hướng quay về với những chiếc đồng hồ cơ, đặc biệt là đồng hồ automatic. Trong những năm qua, Movado đã thử nghiệm ứng dụng thiết kế mặt số Museum trên những bộ vỏ có đường kính lớn hơn, phiên bản thể thao và thậm chí là phiên bản cơ khí, nhưng không thành công với các mẫu cổ điển từ năm 1990.
Đồng hồ Movado Museum Dial Classic 2015 là sự trở lại chân thực với sự thanh lịch tối giản, gợi nhắc nhiều về quá khứ những năm 1990 với đủ các bản cập nhật hiện đại hơn. Mặt số được thay đổi một chút với vòng ngoài tối hơn và vòng trong nhẹ hơn. Chúng ta lại lần nữa được nhìn thấy những cây kim đồng hồ kiểu dauphine tiêu biểu cho những chiếc Museum 1990s, cũng như chấm tròn 12 giờ được đánh bóng bắt mắt. Cho đến hiện nay, bộ sưu tập đã được cập nhật với nhiều kiểu dáng khác nhau, mỗi kiểu trong một vỏ thép khá mỏng với kích thước phong phú. Tất nhiên, bên trong chiếc đồng hồ phần lớn là một bộ máy thạch anh Thụy Sĩ, và phiên bản automatic cho mẫu có đường kính 42mm.
Ngoài phiên bản mặt số màu đen cổ điển, còn có một chiếc đồng hồ Movado Museum Classic mặt số màu xanh, đây là một bổ sung tốt đẹp cho gia đình và cũng được chào đón khá nồng nhiệt tại thị trường Việt Nam. Ngoài ra còn có các mô hình rose-gold mạ PVD, mô hình hai tone màu và các phiên bản trên dây đeo lưới thép. Bên cạnh đó, để phục vụ tốt cho các khách hàng nữ, Movado Museum còn xuất hiện những mẫu có kích thước nhỏ với mặt số xà cừ đẹp mắt.
Đến những năm gần đây, đặc biệt là 2017 – 2019, khi nhiều giới trẻ hiện đại bắt đầu hướng đến lối sống tối giản, phong cách minimalism dần trở nên thịnh hành, Movado Museum Classic lại lần nữa nắm lấy được thời đại của chính nó. Mặc dù từ khi sinh ra đến nay, nó chỉ trải qua một lần thay đổi duy nhất vào năm 2015 và cũng không khác biệt gì mấy, nhưng thiết kế của nó vẫn là một khái niệm hấp dẫn và đó là những gì mà Nathan George Horwitt tạo ra từ lịch sử. Khá khen một thiết kế mang tính biểu tượng bất diệt và câu chuyện thú vị phía sau nó.
Movado Watches Vietnam